Bệnh tăng tiết ra mồ hôi tay chân có di truyền không?
(Trị ra mồ hôi) - Có bao giờ bạn tự hỏi tại sao bạn bị ra mồ hôi nhiều không? Bệnh tăng tiết tuyến mồ hôi có cấu thành liên quan đến bộ gen di truyền và đây có thể là câu trả lời cho câu hỏi trên.
Tăng tiết ra mồ hôi - một loại bệnh có thể nhận biết thông qua việc ra mồ hôi nhiều quá mức, có yếu tố cấu thành dạng di truyền. Có hai loại tăng tiết tuyến mồ hôi chính: tăng tiết mồ hôi khu trú và tăng tiết mồ hôi toàn thân. Tăng tiết tuyến mồ hôi toàn thân không di truyền, chủ yếu có thể là do tác dụng của thuốc hoặc cơ thể đang trải qua quá trình điều trị bênh nào đó hoặc ở trong điều kiện phòng làm việc nóng bức, vận động quá mức… dẫn đến thân nhiệt tăng cao. Thế nhưng, bệnh ra mồ hôi khu trú thì lại bị gây ra bởi cấu trúc di truyền gen của một người.
Tăng tiết tuyến mồ hôi theo vùng chính (khu trú) thường xảy ra ở độ tuổi 14 đến 25, nhưng cũng có thể sớm hơn. Những người bị tăng tiết tuyến mồ hôi vùng chính bị ra mồ hôi quá nhiều là do tuyến mồ hôi hoạt động mạnh quá mức tại các khu vực đối xứng trên cơ thể như tay, chân, nách và mặt. Việc này diễn ra suốt đời và gây ảnh hưởng nghiêm trọng đến chất lượng cuộc sống của người bệnh. Tăng tiết tuyến mồ hôi khá là phổ biến, khoảng 2,8% dân số nước Mỹ bị bệnh này (một số tài liệu khác nói rằng đến 5% dân số nước Mỹ).
Ra mồ hôi tay chân mang tính di truyền khá cao khi trong gia đình có người bị bệnh tăng tiết mồ hôi
Thực tế là có từ 35% đến 56% số người bị tăng tiết tuyến mồ hôi có người nhà cũng bị giống như mình. Điều này có nghĩa rằng, ở một góc độ nào đó, bệnh này có tính di truyền. Người ta cho rằng tăng tiết tuyến mồ hôi là một yếu tố mang tính trội với việc xâm lấn biến đổi đa dạng. Tính trội ở đây nghĩa là một người chỉ cần có 1 gen của bố hoặc mẹ có đột biến là đã có thể bị bệnh tăng tiết tuyến mồ hôi. Xâm lấn biến đổi nghĩa là thậm chí một người có gen có thể gây ra tăng tiết tuyến mồ hôi nhưng họ có thể bị hoặc không bị bệnh.
Các gen cụ thể liên quan đến sự phát triển của bệnh ra mồ hôi đến giờ vẫn chưa được hiểu hết. Tuy nhiên gần đây trong một báo có cho rằng gen liên quan đến bệnh này liên quan đến nhiễm sắc thể số 14. Mọi người cho rằng tỷ lệ người bị bệnh có thể cao hơn do mọi người thường không dám thừa nhận bệnh do xấu hổ hoặc do rất mất tự tin. Một báo cáo được kiểm tra trên các bố mẹ cho thấy 65% trong số họ đều có các thành viên trong gia đình bị bệnh tương tự. Báo cáo chỉ ra rằng người bị bệnh càng trẻ tuổi thì khả năng do có gen di truyền tăng tiết mồ hôi càng cao. Một báo cáo khác lấy thông tin lịch sử nhiều gia đình có tình trạng tương tự phát hiện ra rằng bệnh chủ yếu do tính trội và có thể không di truyền qua nhiễm sắc thể X. Thậm chí trong các gia đình bị mắc bệnh này vẫn có một số người không bị bệnh và họ vẫn chưa thực sự hiểu được tại sao có người bị, có người không bị bệnh.
Giống như nhiều bệnh khác, tăng tiết mồ hôi bị ảnh hưởng bởi yếu tố về gen và môi trường. Có một báo cáo thậm chí nghiên cứu cả việc làm thế nào mà gen và tính cách cá nhân của một người có khả năng phát triển thành bệnh. Tương tự như các nghiên cứu khác, họ phát hiện ra rằng bệnh này có cấu thành do gen và người bị bệnh thường là người kiên định, cứng nhắc, áp đặt, đơn điệu và thường không hướng ngoại hoặc không bình thường. Những kết luận này là chỉ từ một báo cáo và có thể không có tính đại diện. Tăng tuyến mồ hôi và lo lắng được biết là khá giống nhau nhưng tăng tiết tuyến mồ hôi điển hình là vì khiến mọi người trải quá quá trình lo lắng. Các thành phần của hệ thần kinh điều khiển việc toát mồ hôi tự nhiên hoặc do căng thẳng đều được cho là hoạt động quá mức đối với người bị bệnh và đều có thể có tính di truyền. Mối tương quan như vậy cho thấy gen ảnh hưởng như thế nào đến cuộc sống của con người.
Cuối cùng, bệnh tăng tiết mồ hôi là một chẩn đoán liên quan đến cả gen và các vấn đề khác của cuộc sống con người. May mắn cho những người bị bệnh là có các phương pháp điều trị phù hợp với các triệu chứng mà trong đó phương pháp dùng máy Ionomat (nhập khẩu từ Pháp theo tiêu chuẩn châu Âu CE) và máy trị ra mồ hôi Dermadry sử dụng điện di i-on là một trong các phương pháp tiên tiến nhất hiện này với tỷ lệ thành công lên đến 98% người tự tin hơn sau khi sử dụng máy.
Nguồn:
Pariser, D. M. (2014). Hyperhidrosis (4th ed., Vol. 32). Philadelphia, PA: Elsevier.
Kaufmann, Horacio, et al. “Primary Hyperhidrosis: Evidence for Autosomal Dominant Inheritance.” Clinical Autonomic Research, vol. 13, no. 2, Apr. 2003, doi:10.1007/s10286-003-0082-x.
Karaca, Semsettin, et al. “ Temperament and Character Profile in Patients with Essential Hyperhidrosis.” Dermatology, vol. 214, no. 3, Mar. 2007, pp. 240–245., doi:10.1159/000099589.
Xem thêm: